YÊU THƯƠNG NHAU THÔI ĐỪNG ĐỢI LÚC TA GIÀ
Phạm Tuyết Hạnh

  • www.doanhtri.net
  • 07-01-2019
  • 735 lượt xem

Rồi một ngày chúng mình sẽ già
Môi em phai, tóc hoa râm
bàn tay đồi mồi vết nhăn chằn chịt 
Trái gió trở trời xương khớp đau âm ỉ 
Chậm chạp từng bước chân, lẩn thẩn chuyện nhớ quên.

Lưng anh khòm nhiều sau bao ngày cơ cực không tên 
Râu tóc nhuốm sương
gió lùa qua kẽ răng vừa rụng 
Mấp máy, thều thào tiếng "mình ơi" lấp lửng 
Bấy giờ, có muốn đắp bù cho nhau cũng rệu rã héo hon

Rồi một ngày tình yêu theo năm tháng phai mòn 
Tựa nương chỉ còn sắt son chữ "nghĩa" 
Ở đời mà anh mấy ai đủ đầy tròn trịa 
Vĩnh cửu tháng năm, trẻ mãi không già.

Gác bớt thói đời phù phiếm xa hoa 
Mang theo được đâu ngày chúng ta về đất 
Đem bớt một phần tất bật 
Đổi lấy yêu thương nhau thôi 
đừng đợi lúc ta già!


Dã Quỳ

Xem thêm Văn Nghệ