Con về thăm lại nhà xưa
Nắng xuân mới hé đuổi mưa đi rồi
Mẹ thì đã mãi xa tôi
Còn cha lặng lẽ đang ngồi chờ mong
Đôi chân đỡ cái lưng còng
Một đời vất vả long đong một đời
Con thầm gọi tiếng cha ơi
Mà sao nước mắt lệ rơi ướt đầm
Nhìn cha mái tóc hoa râm
Suốt đời cha giữ cái tâm vẹn tròn
Làm gương cho các cháu con
Sống là đức độ để còn tương lai
Cha đi suốt chặng đường dài
Nắng mưa đè nặng lên vai nặng dần
Trải qua gần chín mươi xuân
Cuối đời cha vẫn tảo tần vì con
Chử Văn Hoà