Từ một đoá xuyến chi
Nở ra, vườn Cổ Tích
Anh có thấy tĩnh mịch
Vẫn lấp lánh sao trời
Như ta, trong chơi vơi
Ngỡ nhau, kề ngay cạnh
Thì có sao, giá lạnh
Anh đâu phải một mình
Ơn đời, cuộc nhân sinh
Tâm hồn nhau, một nửa
Em ơi, là một nửa
Nửa trái tim thiện lành
Nửa khí chất hùng anh
Nửa màu xanh mãi trẻ
Ta bên nhau khe khẽ
Một khúc thuỵ đượm buồn
Bên ngoài, mưa đang tuôn
Hình như, Cao Xanh khóc
Có tình yêu ngà ngọc
Hé mở đến miên trường
Ngoài yêu, là vạn thương
Nên thiên đường, có thật
Một năm, ngày lạc mất
Ngày trái đất “ngừng quay”
Một năm, tay trong tay
Núi tình, dày trắc trở
Trong từng đêm, nhịp thở
Đỡ đần những giấc mơ
Trong từng đêm, hoạ thơ
Xuyến chi, hoà nỗi nhớ!
Kỳ Thu