Anh có cùng em hướng về miền trung
Thương nhúm ruột nhuốm màu bão lũ
Mỗi năm trôi , dường như chưa hề cũ
Thương lắm quê nghèo hằn áo mẹ thâm nâu
Cứ bảo bình yên sau những nỗi cơ cầu
Mỗi tháng, mỗi năm vệt sầu in trên má
Thương mẹ lắm, thương những ngày vất vả
Tất cả hết rồi, sau cái giận của thiên tai
Ngày mai này mẹ lại nặng gánh đôi vai
Lo rau cháo sau những ngày mưa lũ
Bình yên ơi ! Xin một lần ngả mũ
Tan tác nhiều rồi , sóng dữ ngủ yên chưa ?
Dạ Quỳnh