Mưa xuân rơi ướt vai gầy Hôn lên môi mọng… vuốt đầy tóc mây Hạt mưa say khướt… ngây ngây Say tình… say nắng và say luôn nàng Mưa ơi mưa hãy nhẹ nhàng Nâng niu chớ để hoa tàn vì mưa Ước trời cứ mãi mưa mưa Rơi rơi nhè nhẹ cho vừa thấm vai Nàng ơi cứ mãi như nai Ngơ ngơ ngác ngác cho ai vương sầu Người ơi có nhớ ngày đầu… Cũng cơn mưa nhỏ lần đầu… trao hôn… Để rồi lòng mãi bồn chồn Nhớ hoài vị ngọt nụ hôn đầu đời Mưa xuân nhè nhẹ rơi rơi Hạt trồng thấm đất… hạt đời nở hoa… SEDONA THÙY TRANG
SẮC THU
Ngọc Bùi
Vào Thu, u ám đầy mây
Lất pha lất phất mưa bay con đường
Áo dài tha thướt vấn vương
Em thơ đi học sân trường rộn vang
Hàng cây thay lá đổi vàng
Cùng đàn em nhỏ ngỡ ngàng trong tôi
Sân trường ghế đá em ngồi
Dịu dàng đằm thắm bồi hồi xuyến xao
Mơ màng ánh mắt gửi vào
Không gian rộn rã biết bao đợi chờ
Vui cùng em nhỏ trẻ thơ
Ân cần dạy dỗ từng giờ nơi đây
Mong sao sẽ có một ngày
Các em thành đạt mai này vui tươi
Nhìn em khe khẽ mỉn cười
Hồn tôi hoang dại đất trời sắc thu
NGỌC BÙI - Dapal