Cánh phượng hồng làm lòng ai bối rối
Khi hạ về dẫn lối tiếng ve kêu
Giữa phố đông ta lặng lẽ trong chiều
Chân bước vội liêu xiêu hoài nỗi nhớ....
Từng kỷ niệm rơi đều theo nhịp thở
Giọt tuôn trào luôn đọng ở trong tim
Theo tháng năm ta vẫn mãi kiếm tìm
Hình bóng cũ bên thềm xưa vọng lại
Ở nơi đó con đường hoa nắng trải
Em vẫn thường xoãi bước gót chân son
Nét vô tư trong trẻo tiếng cười giòn
Để ta mãi gởi hồn về nơi nhỏ
Phương trời đó cả một màu nhung nhớ
Ngọn gió đùa làn tóc xõa bờ vai
Nón che nghiêng đôi tà áo buông dài
Ta ngơ ngẩn đắm say từ dạo ấy!
Mùa phượng nở theo tháng ngày thơ dại
Cho yêu thương rộng trải lối đi về
Ta - nhọc nhằn bên tình lỡ say mê
Em - lơ đễnh nên thề xưa lỗi nhịp
Hạ vừa đến, phượng đầu cành có dịp
Trổ đầy hoa nở kịp đóa tươi hồng
Và trong ta luôn giữ mối tình nồng
Tương tư nhớ chất chồng theo năm tháng....!
NGUYỄN THỊ THUẬN