BÀI DỰ THI VÒNG 2
HỌ VÀ TÊN: NGUYỄN VĂN THỰC
BÚT DANH: HỮU DUYÊN
QUÊ QUÁN: HÀ GIANG
NỖI NHỚ QUÊ HƯƠNG
Con đã nhớ tận cùng dòng nước mắt với quê hương
Có ngờ đâu chỉ một phút yếu lòng mà cánh diều bay lạc mất
Giữa lòng phố bộn bề, rộng - chật
Con mơ thấy dáng mẹ gầy kẽo kẹt gánh trên vai
Có ngờ đâu dòng sông êm ả chảy khoan thai
Nay lại đục ngàu với hai dòng lệ cũ
Quê hương ơi con hằng đêm ấp ủ
Hôm trở về úp mặt vào sông
Quê hương ơi ta nợ một bóng hồng
Chắc đã theo chồng đêm buồn ru con hát
Lời thơ ta trao chắc muôn đời vẫn nhạt
Thèm được một lần tạ lỗi với người xưa
Đã kinh qua ngàn gió, nắng với mưa
Nếm đủ cả phong sương nơi thị thành lạ lẫm
Phố của người ta chứ nào phải của mình khi mồ hôi ướt đẫm
Con nhẹ lau bên thềm mà chạnh lòng sợ nó rớt vào quê
Ai hỡi! cho con một lối nhỏ, con về
Bông bưởi trắng với hàng cau trước ngõ
Lá trầu xanh trên miệng bà thắm đỏ
Để con khóc cạn lòng với nỗi nhớ quê hương.!