NHẠN NHỎ LẠC BẦY
Lê Thiệu

  • www.doanhtri.net
  • 22-03-2018
  • 3998 lượt xem

Nhạn nhỏ nhìn quanh kiếm lại bầy, 
Vô cùng lạc lõng giữa trời mây. 
Băng miền núi rậm vì mê chóng, 
Lỡ cánh đồng hoang mới hiểu chầy. 
Gió vụt xoay chiều trên biển sóng,
Trăng tàn dỗi mộng cuối rừng cây. 
Thôi đừng khản giọng buồn đêm vắng,
Giữ sức còn rong ruổi đoạn đời!

 

LỜI BÀN CỦA NGUYỄN ĐÌNH ĐẠI - BBV

 

BBV sẽ không bàn về niêm luật hay đối ở đây vì hình thức thơ Đường không lạ gì với Lê Thiệu, chỉ xin bàn về nội dung thôi.

Hai câu Đề "giới thiệu" tình cảnh đáng thương của con nhạn nhỏ:

Nhạn nhỏ nhìn quanh kiếm lại bầy, 
Vô cùng lạc lõng giữa trời mây.

Hai câu Thực thiên về tả thực (có sao nói vậy) với "mê chóng" là ham vội đối với "hiểu chầy" là hiểu muộn:

Băng miền núi rậm vì mê chóng, 
Lỡ cánh đồng hoang mới hiểu chầy.

Hai câu Luận lẽ ra thiên về tả tình thì ở đây Tác giả dụng cảnh sinh tình, "gió vụt xoay chiều" càng làm khổ Chim và "trăng tàn dỗi mộng" núp sau rừng cây bởi sợ, không dám nhìn:

Gió vụt xoay chiều trên biển sóng,
Trăng tàn dỗi mộng cuối rừng cây.

Hai câu kết thiên về tả tình là lời "khẩn cầu", lời khuyên chí tình của Tác giả dành cho Chim:

Thôi đừng khản giọng buồn đêm vắng,
Giữ sức còn rong ruổi đoạn đời!

 

Xem thêm Văn Nghệ